|
Xuân thì
CamHuong
|
Anh biết em từ thuở tóc còn thắt bím,
Đẫm tương tư khi vai xõa tóc thề.
Chặng đường đời có bao điều lận đận
Lòng ngậm ngùi anh đành phải xa quê!
☼ |
|
Em biết không?
Trong thế giới đẹp đẽ này!
Có mấy phần được xây bằng những điều to tát,
Bao nhiêu phần được xây từ những cái nhỏ nhoi?
Núi lớn non cao cũng rất cần hoa cỏ
Biển rộng sông dài cũng không thể thiếu suối khe.
Nhớ quê hương anh cũng muốn quay về,
Nhưng e sợ sóng cuộc đời không ngại ngần chặn lối!
¥
|
|
Nơi mùa hạ đi qua, mùa thu sẽ tới,
Mùa thu - cỏ biết vàng, mây biết nhớ,
Mùa thu không ở lại cho mùa đông bớt lạnh lẽo, cô đơn.
Tháng bảy bất chợt mưa, tóc em còn ướt từ bấy đến giờ,
Cơn mưa bay ngang tuổi đôi mươi, chưa dài nhung nhớ!
Anh mượn những cơn mưa rơi trên đời làm quà tặng,
(thay cho những bông hồng mà thuở đó anh chưa đủ
lịch lãm gởi em.)
Tại hương xuân hay tại ánh mắt anh đã làm em bối rối?
Anh nhìn thấy em đi hài trên cỏ đồng nội
Bước lên bảy sắc cầu vồng óng ánh hương hoa.
¥ |
|
Em còn nhớ ngày nao...
Trên quê hương ta yêu nhau!
Tình yêu đầu đời chỉ là trái xanh,
Trái xanh ấy sẽ chẳng có mùa hái
(bởi tay người còn ngắn mà lòng người còn lắm vụng dại,)
Hãy với tay lên bầu trời
Dù chỉ để trở thành một vì sao!
£ |
|
Đôi khi thời gian dài quá đỗi
Có ngờ đâu định mệnh đã sắp đặt cho mỗi người một con đường,
Anh và em giồng như bài thơ " Đôi Dép" của Nguyễn Trung Kiên,
Để Anh đi tìm em...
£ |
|
Nương theo gió anh đi tìm em,
Dường như gió lặng ở bên thềm
Trên nền cỏ dại, đồi hoa vàng đã nở,
Chút nắng thu trên lá cỏ mềm
£ |
|
Theo ánh trăng anh đi tìm em,
Hồ như trăng nép ở ngoài hiên
Ai biết bao giờ trăng là nguyệt?
Để cho ta tìm lại chút tình yêu hồn nhiên!
£ |
|
Mây từ trùng dương về,
Bay giữa trời cao nguyên,
Làm cơn mưa bất chợt
Chỉ là kí ức một thuở riêng em...
¥ |
|
Phẩy tay đẩy lùi thời gian,
Giản đơn - nhẹ nhàng
Anh vẫn mãi lang thang,
Tìm một dung nhan quá khứ
Như một kẻ tình khờ,
Tìm một chút tình ngây thơ qua đi
Biển tương tư cũng hóa tuổi xuân thì!...
|
Pleiku, mùa Giáng sinh 2008
Camhuong
|
|
|
|
|