Gọi tên anh
Kim Thanh
Thân tặng các bạn Pleiku
Em đến đây, buổi hoàng hôn nhạt nắng
Gió heo may se sắt lạnh cõi lòng
Con đường nhỏ vòng quanh giòng suối mát
Chút nắng vàng, như sợi chỉ mong manh
xXx
Em đã gặp, gặp Anh từ dạo đó
Mái tóc bồng, chân lãng tử phiêu linh
Đến bên em, thêm đẹp chuyện chúng mình
Em khẽ nhủ, sao mà yêu mau thế, !
xXx
Em yêu Anh, như chuyện xưa Mẹ kể,
Nước mắt chàng khơi giấc ngủ trăm năm.
Nàng bừng tĩnh, hát vang câu Hạnh-Ngộ
Hàng thông reo , rực rỡ ánh mai về.
xXx
Và cứ thế, thời gian trôi lặng lẽ
Buổi tạ từ, em dấu lệ sầu bi
Cao xanh hỡi, xa rồi con phố nhỏ
Chiều tan trường, còn ai đón ai mong ?
xXx
Mưa cứ rơi, mưa lạnh nát cõi lòng
Dòng nhật ký, vơi đầy thương với nhớ
Mình xa nhau, đã lâu rồi Anh nhỉ ?
Có bao giờ Anh chợt nghĩ em đâu ?
xXx
Gọi tên Anh, em gọi tên Anh mãi
Ơi mái trường, ơi lối nhỏ em đi
Là “Phố Núi” em gọi tên Anh đó.
Pleiku buồn, “Phố núi” của em ơi !
Kim Thanh, 10AB1-1975/ TH Minh Đức