Nhớ


  Trương Hân        


Ngày tháng, ngày tháng qua dần

Nhưng mãi mãi, mãi mãi kỷ niệm vẫn mãi còn ghi dấu trong tâm trí mỗi con người

Những tháng ngày tuổi thơ, tuổi học trò, yêu ngu ngơ và tình bạn chân chất.

Tôi, con người của những kỷ niệm xa rồi và tôi đã đánh mất những gì, cho đến bây giờ tôi thực sự hối tiếc.

Ngày đó, tôi vẫn những bạn bè xưa cũ, vẫn những mối tình thầm lặng của tuổi học trò, đầy hồn nhiên, chẳng ai nghĩ tới chuyện sau này.

Tôi vẫn nhớ : Học sún, Sơn lùn, Phúc hèm, Hân lũi, Thưởng, Minh ca rê và rất nhiều, rất nhiều bạn bè ngày đó của tôi.

Học sún với những ngón đàn tài tử và với bài hát “ Tôi đưa em sang sông”, dáng gầy với mấy ngón tay khẳng khiu, cái răng sún phát âm chữ P thì nghe như thở “phì phò” mà tôi nhớ mãi, Thưởng với những ngón đàn ngày đó đối với tôi là số 1, Sơn lùn với những bài thơ tình học trò, hơi hướm của một chàng trai đất Đà Lạt, mấy cái răng siết ăn đen 1 góc, tình cảm đầm ấm và ngọt ngào, thầy Vũ Hoàng với những đêm thơ mà cho tới bây giờ chả có đâu mà kiếm được. Vẫn nhớ Liên Hương với “ Nỗi buồn hoa phượng”, thổn thức sâu lắng với mình cho đến tận bây giờ. Phúc hèm, người bạn quậy của bọn mình, một tên nông dân mang tính khí Lục Vân Tiên, rất phóng khoáng với bạn bè, hay đánh nhau vì “giứa đường thấy sự bất bình chẳng tha…” hào sảng trong giao lưu tình cảm, và cũng rất dân chơi với những gì mình tạo ra.

Ngày đó chúng tôi vẫn yêu theo những cảm xúc của riêng mình, đơn phương dám nói (gan cùng mình ), dấu kín ( không bao giờ biết ) tỏ tình (để rồi mang hận) nhưng mọi điều vẫn không như thế.

Nhớ, nhớ rất nhiều, rất nhiều mà không dám nói. Pleiku của tôi, bạn bè ngày xưa của tôi. Tôi chỉ mong có thể nào : mình trở về được giòng sông tuổi thơ, ở đó chúng mình vẫn có những ngày rất vô tư, rất hồn nhiên và rất thật với mình.

Bây giờ : tôi, có những lúc nhìn lại, mình đã đãnh mất những niềm tin bè bạn vào mình; và tôi, tôi cũng đã đánh mất niềm tin vào tôi. Nuối tiếc, nhưng chả bao giờ có lại được, rất mong rằng ban bè hiểu cho tôi.

Những cảm nghĩ chân tình gởi tới bạn bè, hãy tha thứ cho tôi, đừng nghĩ rằng tôi không hiểu.

Trương Hân
Cựu H/s Th Minh Đức